Tàu ra An Thới chiều phai nắng
Kẻ đá xi măng sóng vỗ bờ
Con sóng dạt dào đầu bạc trắng
Chiều vàng bát ngát biển xanh lơ.
Xe đón ta về đêm khách sạn
Hương biển Dương Đông biển thật hiền
Thị Trấn bờ Nam lòng biển cạn
Trăng rằm tròn sáng ánh nghiêng nghiêng
Đêm Dương Đông, mùa Đông biển ấm
Ngày Dương Đông biển hiền dễ tắm
Chó Phú Quốc dáng nhỏ lông nâu
Đảo Phú Quốc ngày đầu đi đâu.
Ngày đầu đi Cửa Cạn, Gành Dầu
Đường nhựa chen với đường đất đỏ
Cát trắng phau trắng bãi Vũng Bầu
Vườn hồ tiêu chân sườn núi hói.
Trưa Gành Dầu nắng màu biên giới
Biển Tây Nam phơi phới hồn thơ
Đời còn có hôm nay để tới
Biển thơm, lòng một chút bơ vơ.
Bữa sau ta leo núi Dương Tơ
Rìa khách sạn ngất trời sim tím
Nhìn sắc hoa lòng ta bịn rịn
Đảo phương nam cây cỏ xanh rờn.
Đồng hương ! chủ khách sạn Dương Tơ
Kẻ giàu sang, của, và lao khổ
Đời của ta rong chơi và thơ
Chân cọ quậy không đành một chỗ.
Ngày nữa đi thăm xã Hàm Ninh
Làng chài nhộn nhịp biển trời xanh
Mực tôm đặc sản đảo Phú Quốc
Trở lại, biết bao giờ có được.
Ngày thứ ba ra xã Bãi Thơm
Lim dim mắt ngó muĩ trâu nằm
Biên cương Cam Bốt ngang tầm mắt
Nhớ thuở vượt biên lòng quặn thắt.
Ngày cuối chờ trăng thương núi sông
Hoàng hôn trên biển ráng soi hồng
Trăng vàng lững thửng khi ngày tắt
Hương biển thơm thơm, trời mát trong.
Tàu bay chở trả ta về tổ,
Thoả lòng mấy bữa đảo rong chơi.
Ba ngày sung sướng, ba năm khổ
Đảo Phú Quốc ơi nhớ cả đời…..
12-2005
Trương Xuân Huy.