Về Bảo Lộc
|
|
Anh cưỡi xe đưa em về Bảo Lộc
Trên đường về ta ghé quán Di Linh
Trà, cà phê sau một mùa khô khốc
Nay trở xanh như chớp mắt xanh tình.
Trà, cà phê hoa một màu trắng muốt
Tháng năm về mưa lạ lá hoa thơm
Em không nói nhưng anh dò biết được
Niềm vui đời rạo rực ở trong em.
Đồi với núi xe đẩy lùi hai phía
Tóc em và tay áo gió bay bay
Nắng đổ nóng xuống mặt đường trải nhựa
Gió lùa nghiên kính cận mắt cay cay.
Anh đưa em về quê Bảo Lộc
Xứ cà phê, trà, xứ của tằm dâu
Nếu một mai nhỡ mình không còn gặp
Điểm hẹn nào còn biết để tìm nhau?
|
|
|