Soi bóng sông quê
|
|
Năm tàn ra bến sông Trà Khúc
Bóng nước mình soi như bóng gương
Mười năm lang bạt non châu lục
Giờ bóng mình soi sông cố hương.
Người có lúc, dòng sông có khúc
Lời của người xưa hẳn vậy rồi
Có lúc người chưa thôi ố, dục
Sông cũng chưa thôi chuyện lở hồi.
Năm tàn ra bến sông Trà Khúc
Bóng nước mình soi mong giải buồn
Bến nước vẫn hai mùa trong đục
Mình một lần xa để miết thương.
Soi bóng sông quê mong trả nợ
Cởi lòng một thuở lỡ cuồng ngông.
Soi bóng sông quê cho đỡ nhớ
Một mối tình xưa chữa mặn nồng.
|
|
|