Nhớ An Giang
|
|
Có thể nào quên song lúa ơi!
An Giang sóng lúa gợn chân trời
Mười năm xa xứ hôn vùi đất
Muôn dặm sơn khê giấu mặt người
Nếu được em về theo với nhớ
Nghẹn lòng thương khó bật nên lời
Bao giờ, biết dến bao giờ nhỉ
Núi ruộng liền nhau trở lại chơi.
|
|
|