Thương hoài đời ta
|
|
Đầu xuôi, đuôi lọt đời ta,
Trăm năm thế sự ta là người xem
Sống đời lều cỏ, mo cơm
Không quy khứ nên ta hơn…Đào Tiềm.
Chẳng cần phải búa, phải liềm
Ngày cuốc đất, tối ngủ êm…một mình
Đêm dài lấy mộng làm tình
Nắng lên, ngày ngắn, ngâm mình bóng râm.
Nói nhiều mà cũng như câm
Nói với đầu gối, gọi thầm gió lay
Học ông thầy đất mỗi ngày
Giờ ta bảy chục, thương hoài đời ta.
|
|
|