Bàn tay anh
|
|
Thơ Xuân Quỳnh viết về bàn tay
Bàn tay ấy là bàn tay thi sĩ
Bàn tay ấy là bàn tay phụ nữ
Chi chút gia đình, ve vuốt chồng con.
Bàn tay anh cơ cực hơn nhiều
Không chỉ dùng chơi ô, ăn quan
Không chỉ cắm hoa, rót nước, lau
Rồi nhớ mẹ bưng bàn tay khóc nấc
Bàn tay anh là bàn tay khác
Bàn tay này ngày ngày cầm cuốc
Lòng tay chai và sạm nám mặt lưng
Nắng mùa khô hừng hực vai trần.
Gian khổ lắm, nhất là sau giải phóng
Đời gọi ấy là bàn tay vô sản
Có những đêm thương em vô hạn
Muốn thể hiện một cái gì,
Nhưng ngại nắm bàn tay…
Em ơi! Nếu chẳng thương bàn tay này
Ta sẽ ra sao sau cuộc đổi đời
Ta có còn chăng nước mắt nụ cười?
Niềm tin giấu nơi lòng yêu Tổ Quốc
Cái dại, cái khôn, cái còn, cái mất
Ta vẫn là ta vì có bàn tay
Xòe mười ngón ra anh lạy đây này.
|
|
|