Anh ở Vũng Tàu anh ngó qua
Làng em cách trở bãi bờ xa
Sông Sài Gòn cắt hai bờ nước
Đùng đục phù sa nước đổ ra.
Em Gò Công, ở chỗ nào em?
Vườn ruộng, dừa đưa lá lượt mềm
Trăng sáng đầy đêm sông nước thở
Những ngày nắng rát, nước triều lên.
Anh gởi lòng thương qua cửa sông
Đồng chua, nước mặn miệt Gò Công
Chiến tranh huỷ hoại đời con gái
Gặm nhắm thời gian hết tuổi chồng
Em Gò Công, gợi nhớ Gò Tư,
Chẳng còn chi mất nói chi hư
Nơi Gò Dầu Hạ anh lui tới
Lính tráng thời xa, nhớ mỏi nhừ.
Bình Định, em từng tới đó chưa?
Gò Găng, Gò Nổi, Gò Bồi xưa
Đạn bom, trận mạc mà vui thiệt
Trai trẻ lùi xa, đất trở mùa.
Nay đất Vũng Tàu anh trở lại
Chiều nhìn qua phía Gò Công Đông
Tàn thu, biển gió lòng tê tái,
Em có còn bên ấy nữa không?