Trinh
|
|
Sớm sương đời gọi sương trinh
Nơi tên người ấy khai sinh cũng là,
Ngày nào bên ấy quen qua,
Bên mình quen lại vậy mà mấy năm.
Tay chưa tay dám tay cầm
Đôi khi mắt chỉ hỏi thầm mắt thôi
Tên người ngạo lắm người ơi
Mặt người khó tỏ lòng người sâu nông.
Xuân người hoa cúc vàng sân
Hè qua quả ngọt mà lòng mình thu
Tên người… chẳng lẽ người tu?!
Nói thương một lỡ, mười u ám lòng.
Cầm bằng tình đã cho không,
Với người tên ấy còn mong nỗi gì?!
|
|
|