Đà Lạt mùa khô 1992
|
|
Ta ở nơi này gió ở đâu
Từng cơn nắng lửa dội lên đầu
Em đi, bạn trốn hàng thông nhớ
Rừng cháy, nương khô bóng núi sầu .
Bươn chải nửa đời cơm chưa đủ ,
Thơ đề dăm vận tắt đôi câu.
Lòng khô như thể khô mùa núi,
Nghèn nghẹn niềm riêng gió ở đâu !
|
|
|