Uống cả canh trường
|
|
Mỗi một ngày thêm đặc nỗi sầu
Em từ xa xứ ẩn phương nao .
Trông mây anh thấy mây là tóc,
Ngó nắng em ngời nắng cỏ lau.
Có phải bốn phương về góp nhớ,
Hay từ lòng đất nảy mầm đau.
Thương em anh rót thơ thành lệ
Uống cả canh trường nỗi nhớ nhau.
|
|
|