bat dong san da lat quang ha bat dong san da lat quang ha bat dong san da lat quang ha bat dong san da lat quang ha bat dong san da lat quang ha bat dong san da lat quang ha
Vần thơ gởi vợ

Em yêu quí,

Em hỡi em bụi trần anh đã chán
Bước chinh phu chưa mấy nặng ưu sầu
Ngẫm cuộc đời như những vũng bùn sâu,
Càng dấn bước càng ngập mùi ô – uế.

Em hỡi em không lòng nào có thể,
Dâng cuộc đời còn khao khát lương tri,
Còn biết phân phải trái dập vùi đi
Để đổi lấy bát cơm, chăn áo ấm.

Đời đục lắm, như nước bùn nước cống,
Mặc dầu ngoài tô phết vẻ phồn hoa.
Người đời này bịp bợm với gian tà,
Đúng cái cảnh cá to chèn cá bé.

Nặng tiền bạc, nhân nghĩa thì khinh rẻ,
Quá vì mình, vì chủ nghĩa cá nhân
Miễn làm sao cơm áo ấm, vinh thân
Chẳng còn nghĩ nghĩa, nhân và lễ, tín.

Chính vì thế mà anh về khép kín,
Dẹp đua chen để sống thật cho mình
Cho vợ con, cho cuộc sống tâm tình,
Được trọn vẹn một con người ân nghĩa.

Anh cũng biết sẽ có người mai mỉa,
Gán cho anh là một gã trai gàn.
Bỏ công danh về sống với củi than
Cùng bầu bạn với cây rừng hoa lá.

Nhưng Mai ơi! Vững tin anh em ạ,
Anh đã tìm ra ánh sáng cuộc đời.
Có đua chen, có vật lộn tơi bời
Rồi cũng chỉ đi sâu vào trống rỗng,
Rồi cũng chỉ đi sâu vào phản động,
Với chính mình , với đồng loại mà thôi.

Đã bảo đời là đen mực, bạc vôi
Thì sao dại để cho đời tô, nhuộm?

Anh muốn lấy cho em vài chứng lý,
Sao con người lại tội lỗi, hung tàn
Ấy bởi vì một cuộc sống thư nhàn,
Một cuộc sống xa hoa và ô- Trọc.

Hai yếu tố ấy được coi là gốc
Vì thư nhàn con người mới sinh hư
Đi tìm kiếm những lạc hoan vật dục
Mà họ tưởng nhầm là mồi hạnh phúc.

Thế mới biết : “nhàn cư vi bất thiện” .
Em thấy chưa, anh đâu nào ngụy biện
Một chân lý sâu xa và vĩnh viễn,
Là chỉ tìm hạnh phúc nơi tâm hồn.

Những cặp vợ chồng ngoại tình, phản bội,
Là những người sống nhàn hạ, xa hoa
Ảnh hưởng văn minh mất gốc, gian tà
Thiếu căn bản lương tâm và đạo lý.

Sống vì thuyết cá nhân và ích kỷ
Giả dối người, làm đạo đức ngoài môi
Ảnh hưởng của Ciné, sách báo suy đồi
Sống cô độc rồi bị đời dụ dỗ.

Rõ chưa em, điều mà anh thổ lộ,
Dẫn đưa em đến một chân trời
Tuy nhọc nhằn về thể xác, em ơi
Nhưng giữ được nguyên tấm lòng trong sạch.

Và giữ được vẹn toàn nhân cách,
Nghĩa vợ chồng không sức mẻ về sau
Sống bần hàn mà hết cả vì nhau
Hơn kiếp sống giàu sang mà phản bội.

Triết lý sống sâu xa quá đỗi,
Không thể nào anh viết hết bằng thơ
Giáp nhau rồi kẻ tóc chân tơ
Anh sẽ thuyết minh cho em thấu hiểu.

Kẻ nhà quê sống cuộc đời kỳ diệu,
Ít bội lòng và cũng ít gian tâm
Họ không bị đời nhiễn độc gan tâm
Ất mới thật là những người hạnh phúc.

Đó là cuộc sống anh hằng cảm phục
Hằng ước mơ mình được thanh bình.

                              Hôn em và các con.


Vần thơ gởi vợ( 3/2/2020 )
Mấy nẻo quê nhà( 3/2/2020 )